mượn mao bất dịch
Nghe và tải video âm nhạc miễn phí Mp4 Mượn / 借 (Singer 2020 China) (Vietsub, Kara) - Mao Bất Dịch (Mao Bu Yi) - Nghe Nhac Hay - tại Website TrangTaiNhac123.Com. MV, Video Âm nhạc, MV là một trang web tải nhạc tốc độ cao mang đến sự trải nghiệm tuyệt vời dành cho bạn. Nghe và tải nhạc Mượn / 借 (Singer 2020 China) (Vietsub, Kara
3 giải pháp phát triển diện mạo đô thị quận 7, TP.HCM. (PLO)- UBND quận 7, TP.HCM sẽ xóa bỏ nhiều tuyến hẻm chật hẹp, khơi thông hàng loạt tuyến đường ùn tắc, kết nối liên quận để chỉnh trang, phát triển đô thị. Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, ông Lê Văn Thành, Phó
Video Mượn / 借 (Singer 2020 China) (Vietsub, Kara) do ca sĩ Mao Bất Dịch (Mao Bu Yi) thể hiện, thuộc thể loại Video Nhạc Hoa.Các bạn có thể nghe, download MV/Video Mượn / 借 (Singer 2020 China) (Vietsub, Kara) miễn phí tại NhacCuaTui.com.
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. 借 – Jiè – “Mượn” Ca sĩ Mao Bất Dịch 毛不易 – Mao bu yi – Singer China 2020 Mao Bất Dịch 1994 là một ca sĩ, nhạc sĩ người Trung Quốc. Mao Bất Dịch là một anh chàng hướng nội, trước khi ra mắt, bị người ta nghi ngờ tính cách không thích hợp đi theo con đường giải trí, cậu rất thản nhiên “Hướng nội không phải là tính cách thiếu hụt, chỉ là một loại tính cách” “Tính cách của tôi là tính cách của tôi, tôi đi là việc tôi đi.” Nhưng người hướng nội, từ trước đến giờ tình cảm luôn tinh tế tỉ mỉ, nhạy cảm với thế giới bên ngoài. Bài hát của Mao Bất Dịch, bắt nguồn từ cuộc sống, bắt nguồn từ những việc từng trải qua, bắt nguồn từ sự nhạy cảm. Trong buổi lưu diễn “Người giống như tôi” ở Thành Đô, Mao Bất Dịch từng nói “Có lẽ có một ngày tôi không thể viết ra bài hát có thể cảm động mọi người, có lẽ có một ngày tôi không muốn ca hát, tôi muốn đi bán đồ nướng hoặc là cho thuê nhà, có lẽ có một ngày các bạn cũng phải bận bịu với cuộc sống của mình, không có thời gian để tới. Lúc đó có lẽ tôi đã bị mọi người quên mất, có điều hi vọng lúc đó còn có một ca sĩ, còn có một người viết ra bài hát khiến các bạn cảm động, hi vọng bài hát của người đó còn có thể khiến mọi người cảm nhận được sự dịu dàng của thế giới này. Hi vọng lúc người đó xuất hiện, bạn sẽ nhớ tới” Nhiều năm trước, có một ca sĩ tên là Mao Bất Dịch, anh ta cũng từng viết rất nhiều ca khúc làm cảm động tôi khi còn trẻ. “ Danh sách ca khúc khác của cùng tác giả [Lyrics + Vietsub] – Nếu Một Ngày Tôi Trở Nên Giàu Có – Mao Bất Dịch Lời bài hát Version 1 借 一 盏 午 夜 街 头 昏 黄 灯 光 照 亮 那 坎 坷 路 上 人 影 一 双 Jiè yī zhǎn wǔyè jiētóu hūnhúang dēng guāng zhào lìang nà kǎnkě lùshàng rényǐng yī shuāng 借 一 寸 三 九 天 里 冽 冽 暖 阳 融 这 茫 茫 人 间 刺 骨 凉 Jiè yīcùn sānjiǔ tiān lǐ liè liè nuǎn yáng róng zhè mángmáng rénjiān cìgǔ líang 借 一 泓 古 老 河 水 九 曲 回 肠 带 着 那 摇 晃 烛 火 漂 往 远 方 Jiè yī hóng gǔlǎo héshuǐ jiǔ qū húi cháng dàizhe nà yáohùang zhú huǒ pìao wǎng yuǎn fāng 借 一 段 往 日 旋 律 婉 转 悠 扬 把 这 不 能 说 的 轻 轻 唱 Jiè yīdùan wǎngrì xúanlǜ wǎn zhùan you yáng bǎ zhè bùnéng shuō de qīng qīng chàng Chorus 被 这 风 吹 散 的 人 说 他 爱 得 不 深 被 这 雨 淋 湿 的 人 说 他 不 会 冷 Bèi zhè fēng chuī sàn de rén shuō tā ài dé bù shēn bèi zhè yǔ lín shī de rén shuō tā bù hùi lěng 无 边 夜 色 到 底 还 要 蒙 住 多 少 人 它 写 进 眼 里 他 不 敢 承 Wúbiān yè sè dàodǐ hái yào méng zhù duōshǎo rén tā xiě jìn yǎn lǐ tā bù gǎn chéngrèn Version 2 借 一 抹 临 别 黄 昏 悠 悠 斜 阳 为 这 漫 漫 余 生 添 一 道 光 Jiè yīmǒ línbié húanghūn yōuyōu xié yáng wèi zhè mànmàn yúshēng tiān yīdào guāng 借 一 句 刻 骨 铭 心 来 日 方 长 倘 若 不 得 不 天 各 一 方 Jiè yīmǒ línbié húanghūn yōuyōu xié yáng wèi zhè mànmàn yúshēng tiān yīdào guāng Chorus 被 这 风 吹 散 的 人 说 他 爱 得 不 深 被 这 雨 淋 湿 的 人 说 他 不 会 冷 Bèi zhè fēng chuī sàn de rén shuō tā ài dé bù shēn bèi zhè yǔ lín shī de rén shuō tā bù hùi lěng 无 边 夜 色 到 底 还 要 蒙 住 多 少 人 它 写 进 眼 里 他 不 敢 承 认 Wúbiān yè sè dàodǐ hái yào méng zhù duōshǎo rén tā xiě jìn yǎn lǐ tā bù gǎn chéngrèn 可 是 啊 總 有 那 風 吹 不 散 的 認 真 總 有 大 雨 也 不 能 抹 去 的 淚 痕 Kěshì a zǒng yǒu nà fēngchuī bú sàn de rènzhēn zǒng yǒu dàyǔ yě bùnéng mǒ qù de lèihén 有 一 天 太 陽 會 升 起 在 某 個 清 晨 一 道 彩 虹 兩 個 人 Yǒu yītiān tàiyáng hùi shēng qǐ zài mǒu gè qīngchén yīdào cǎihóng liǎng gè rén 借 一 方 樂 土 讓 他 容 身 借 他 平 凡 一 生 Jiè yīfāng lètǔ ràng tā róngshēn jiè tā píngfán yīshēng Lời dịch Mượn ngọn đèn vàng mờ trên phố nửa đêm soi bóng hai người trên con đường gập ghềnh Mượn một tia nắng ấm áp ngày tam cửu làm tan đi thế gian rộng lớn giá lạnh này Mượn dòng chảy xa xưa từ con sông quanh co chín khúc mang theo ánh nến đung đưa đi thật xa Mượn một đoạn giai điệu cũ và nhẹ nhàng hát lên những điều không thể nói thành lời Người bị cơn gió cuốn đi nói người chưa yêu sâu đậm, người bị mưa rơi ướt đẫm nói người không hề lạnh Đêm bất tận còn muốn bịt mắt thêm bao kẻ nữa, nó đã in hằn lên đôi mắt mà người vẫn chẳng dám thừa nhận Mượn một vạt nắng chiều nghiêng mờ nhạt thêm chút ánh sáng cho quãng đời còn lại này Mượn một câu khắc cốt ghi tâm rằng ngày tháng còn dài, giả như chẳng thể nào không đôi ngả Người bị cơn gió cuốn đi nói người chưa yêu sâu đậm, người bị mưa rơi ướt đẫm nói người không hề lạnh Đêm bất tận còn muốn bịt mắt thêm bao kẻ nữa, nó đã in hằn lên đôi mắt mà người vẫn chẳng dám thừa nhận Có điều, luôn có giọt nước mắt không thể bị gió cuốn đi, có giọt nước mắt không thể bị nước mưa xóa nhòa Một ngày kia mặt trời sẽ mọc, sớm tinh mơ một cầu vồng, hai bóng người Mượn một mảnh thiên đường để nương thân, mượn người một kiếp bình thường. /.
Ca khúc Mượn / 借 do ca sĩ Mao Bất Dịch Mao Bu Yi thể hiện, thuộc thể loại Nhạc Hoa. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát muon / 借 mp3, playlist/album, MV/Video muon / 借 miễn phí tại
Nguồn 哎呀君 Mao Bất Dịch ấy, vừa lười vừa ngốc, còn hơi béo, giá trị quan có chút tầm thường. Nhưng rất chân thực, bởi vì chân thực, cho nên nhận được sự yêu thích của mọi người. Ví dụ như Mao Bất Dịch trong Masked Singer, thật ra lần đầu tiên cậu xuất hiện trong tiết mục này, lúc đang biểu diễn “Khi em già rồi”, còn chưa hát xong bài, trong đạn mạc kiểu bình luận trực tiếp trên màn hình gào lên từng đợt “Vừa nhìn tư thế đứng là biết Mao Bất Dịch liền à”. Editor Cách đứng và giọng hát ko lẫn đi đâu dc Tư thế đứng của Mao Bất Dịch từ trước đến nay luôn độc đáo đặc sắc Không nhúc nhích, hai tay không tìm được chỗ đặt, giống như bị phạt đứng. Cho dù đang hát, phạm vi hoạt động của tay chân cũng cực kỳ giới hạn. Tùy tiện cắt một đoạn cũng như vậy “Minh nhật chi tử” mùa 1 đã qua hơn 1 năm, đã từng uống rượu tăng thêm can đảm mới có thể lên sân khấu, ôm ghita tự xưng là “Ngôi sao lớn nghiệp dư”, thật sự trở thành một ngôi sao, một thần tượng rồi, nhưng tư thế ca hát vẫn “cứng đờ khô khan” trước sau như một. 1. Mao Bất Dịch là một anh chàng hướng nội, trước khi ra mắt, bị người ta nghi ngờ tính cách không thích hợp đi theo con đường giải trí, cậu rất thản nhiên “Hướng nội không phải là tính cách thiếu hụt, chỉ là một loại tính cách” “Tính cách của tôi là tính cách của tôi, tôi đi là việc tôi đi.” Lúc tham gia “Mùa âm nhạc vô hạn”, Tần Tuấn Vỹ dẫn Mao Bất Dịch cưỡi ngựa trên thảo nguyên, ngồi dù lượn, nói “Đây chính là thanh xuân.” Giống như đại đa số mọi người, Tần Tuấn Vỹ lý giải thanh xuân là sôi động, có thể tùy ý lao nhanh trên thảo nguyên, Mao Bất Dịch lại nói “Cậu phải cho phép một vài người có thanh xuân yên tĩnh.” Trong cái phần Mao Bất Dịch yên tĩnh, có hơn một nửa là lười, điểm ấy chỉ cần nhìn kỹ là rõ, có thể bất động thì bất động, “Nghỉ ngơi là vì để tập luyện càng tốt hơn.” Trong “Hướng về cuộc sống”, mọi người ồn ào bảo cậu chẻ củi, cậu thật sự đứng lên đi qua bổ một nhát, sau đó lại quay về ngồi xuống. Châu Chấn Nam từng kể một chuyện cười trong chương trình Buổi sáng Mao Bất Dịch phải trang điểm, nhưng dậy không nổi, thế là nói với thợ trang điểm, thầy ơi, em nằm, thầy hóa trang cho em, giống như hóa trang “người chết” ấy. Trên mạng lưu truyền một câu “Cuộc sống không ngừng tạm bợ trước mắt, còn có thơ ca và phương xa”. Bài ca chăn cừu điền viên, thảo nguyên thúc ngựa, nhoắng cái trở thành chủ đề lôi quấn trên Bắc Thượng Quảng, nhưng Mao Bất Dịch không chút nào che giấu hướng về thành thị, lúc Tần Tuấn Vỹ nói tới đi du lịch, phản ứng đầu tiên chính là tới nơi đô thị phồn hoa. Đối với tiền bạc cũng không che giấu chút nào. “Gần đây cảm xúc dao động tương đối lớn là lúc nào?” “Lúc phát tiền lương.” Nghề nghiệp lý tưởng nhất là chủ cho thuê nhà, bởi vì có thể nằm mà nhận tiền, có thể nói là cực kỳ thực tế. “Theo đuổi mong muốn vật chất chính là lòng hư vinh sao? Mù quáng theo đuổi thứ mình không có được, tâm lý người khác có mình cũng phải có mới là hư vinh.” “Bản chất của con người không không thích tiền, mà là tự do mà tiền đem lại cho con người.” 2. “Mùa âm nhạc vô hạn” mùa thứ nhất là mấy vị nhạc sĩ và nghiên cứu sinh bình luận lẫn nhau. Mao Bất Dịch “Hát rất hay”, “hay”, “cực kỳ tốt”. Tiết Chí Khiêm “Cậu đúng là người biết cách không đắc tội với người khác.” Mao Bất Dịch “Cái này không phải là điều một người mới nên làm sao?” Lúc tham gia “Minh nhật chi tử”, đa số thời gian Mao Bất Dịch im lặng, một người còn chưa quen với ánh đèn chợt lóe chợt tắt, vẫn chưa thể tìm được cảm giác an toàn trước ống kính, lúc không ca hát, cậu gần như không có cảm giác tồn tại. Đối mặt với phỏng vấn, trả lời rập khuôn “Cũng được”, “bình thường”, “cũng tàm tạm”. Lúc tình cơ gặp phải câu hỏi “khó trả lời”, trước tiên cậu sẽ xác nhận với tổ đạo diễn có được nói hay không. So với bài hát của cậu mà nói, con người của cậu càng lộ ra “nhát gan” mà “sợ hãi.” Nhưng người hướng nội, từ trước đến giờ tình cảm luôn tinh tế tỉ mỉ, nhạy cảm với thế giới bên ngoài. Bài hát của Mao Bất Dịch, bắt nguồn từ cuộc sống, bắt nguồn từ những việc từng trải qua, bắt nguồn từ sự nhạy cảm. Trước khi tham gia chương trình tuyển chọn tài năng, Mao Bất Dịch đang làm y tá thực tập tại bệnh viện, trong bệnh viện, lại có rất nhiều chuyện bất lực. Ở ICU, Mao Bất Dịch chăm sóc một bà cụ bị bệnh nặng, khi đó, người nhà của bà cụ đã bỏ đi, mỗi ngày chăm sóc một bệnh nhân mà kết cục đã định sẵn, nhìn sinh mệnh tan biến từng chút từng chút một, đây là loại cảm giác gì? Một bên là bệnh viện thực tập, một bên là phòng ở lạnh lẽo cô tịch. Mùa đông ở Hàng Châu cực kỳ lạnh, Mao Bất Dịch quấn một cái chăn bông hơi mỏng Editor Lão tâm sự mỏng là vì chăn dày hơi đắt mua không nổi, ngồi trên giường vừa xem “Khang Hi tới rồi” vừa gảy ghita giết thời gian, sau đó gặp được bạn học A Nhã của Tiểu S, Mao Bất Dịch cố gắng hỏi tới cùng Tiểu S sống thế nào, vô số ngày đêm cô đơn một mình, hi vọng bọn họ trải qua được. Tại căn phòng nhỏ tên là “203”, Mao Bất Dịch đã viết rất nhiều bài hát. Lúc cuộc sống khó khăn, tưởng tượng bản thân “Nếu như có một ngày tôi trở nên giàu có” Nếu có một ngày tôi trở nên giàu có Tôi sẽ nghĩ mọi cách để đảo ngược thời gian Không phải vì lý tưởng cống hiến cho nhân loại Chỉ là muốn cùng cô ấy nói một câu anh rất xin lỗi Trở nên giàu có tôi trở nên giàu có Bao nhiêu người ngày đêm lãng phí thời gian Trở nên giàu có tôi trở nên giàu có Sau đó sẽ ra vẻ khiêm tốn nói tiền bạc không phải là tất cả Trương Đại Đại Nói một chút về ca khúc bạn muốn biểu diễn và tên. Mao Mao Vâng. “Nếu một ngày tôi trở nên giàu có”. Tiết Chí Khiêm Sao bạn có thể nghĩ ra một bài hát như vậy. Mao Mao Bởi vì có một ngày cảm thấy tiền trong tài khoản quá ít, sau đó những chỗ cần tiêu tiền lại quá nhiều. Trương Đại Đại Sau đó chính là viết ra bài hái này? Mao Mao Đúng vậy, chính là nghĩ nếu có tiền rồi thì nên tiêu thế nào Trương Đại Đại + Tiết Chí Khiêm Tiêu thế nào? Tô Vận Oánh Rất phiền não phải không? Mao Mao Không phiền não, nhiều tiền còn phiền não, chị cái người này sao lại như vậy chứ. Chính là nhiều tiền thì tiêu tiền thôi…. PS Đoạn video editor tự thêm Lúc cô đơn, thử “Cảm giác bản thân là ngôi sao lớn”, giả vờ có fan hâm mộ hò hét để giúp bản thân sống tốt hơn, tan ca đêm, từ ăn một bát cơm chiên ở quán ven đường, đến “Một góc đêm tối” kỷ niệm về thành phố tịch liêu này Căn phòng xa lạ, địa chỉ xa lạ Chứa chấp một người mệt mỏi cùng tâm sự của cậu Trốn đi và quay về chính là như này. Những cái đó được gặp trong bệnh viện với đám người muôn hình vạn trạng, dùng một bài “Mượn” để nói ra mong ước. Mượn ngọn đèn le lói nơi góc đường đêm khuya Soi chiếu bóng hai người nhấp nhô trên con phố Mượn một tia nắng ấm áp ngày tam cửu giá rét Làm tan chảy cái lạnh thấu xương của nhân thế mịt mù Bản dịch của Dạ Yết Ngày thực tập cuối cùng, cuối cùng phải rời khỏi nơi này, Mao Bất Dịch cũng không quên viết cho căn phòng một ca khúc. Cho dù là khách qua đường, cũng muốn có một danh tính, người thật sự dịu dàng, mềm mại đối với toàn bộ thế giới của cậu. 3. Lúc ghi hình “Kỳ ngộ nhân sinh”, Mao Bất Dịch cùng A Nhã đi làm “bác sĩ trị liệu bằng âm nhạc”, thăm viện dưỡng lão, sửa viện dưỡng lão. Giống như quay lại thời điểm thực tập trong bệnh viện, sinh lão bệnh tử lại hiện ra chân thực trước mắt Mao Bất Dịch, Mao Bất Dịch ôm ghita hát lên “Một mặn một chay”. Đây là bài hát viết cho mẹ, mẹ của Mao Bất Dịch sớm đã qua đời vì bệnh tật, trước khi quay đời luôn không yên lòng về con trai, nằm trên giường bệnh lẩm bẩm với con trai muốn ăn một mặn một chay, Mao Bất Dịch trước đó vẫn luôn áy náy vì để mẹ lo lắng, cảm thấy mình không phải là một người thành công, bây giờ chỉ có thể viết bài hát và nói với bà Đừng lo lắng, con sống vẫn tốt. Mặt trời mọc rồi lại lặn ở nơi sâu thẳm Một cái bàn nhỏ có một mặn một chay Một bóng người ung dung bận rộn Một đôi tay để thời gian này có chút độ ấm Người còn quá trẻ cậu luôn luôn không vừa lòng Cố chấp không muốn dừng bước chân đi về phương xa Nhìn trời cao cao, đi được đường dài dài Quên quay đầu lại nhìn người có khóc hay không. Mấy ngày cuối, mọi người chuẩn bị biểu diễn công ích. Trước khi biểu diễn Mao Bất Dịch mới biết bởi vì mình là nghệ sĩ, có vấn đề về bản quyền, không cách nào cùng bạn bè biểu diễn tiết mục đã tập luyện từ lâu. Mao Bất Dịch rất lo lắng, ngồi ở phía sau sân khấu nhìn bạn bè ca hát, nét mặt cô đơn, cũng may cuối cùng hát bài hát của mình. Sau đó A Nhã có nhắc tới trong chương trình, Mao Bất Dịch không có ý biểu diễn bài hát của mình một mình, “Cậu ấy sợ khiến người ta có cảm giác đang tuyên truyền bài hát, thật ra không phải.” 4. Sau khi tham gia “Minh nhật chi tử” giành giải quán quân, trong một cuộc phỏng vấn phóng viên hỏi cậu “Cậu có lo lắng cậu ra mắt vào lúc đỉnh cao không?” Đầu năm nay chương trình tuyển chọn tài năng như cưỡi ngựa xem đèn, đại lãng đào sa, sao băng xoẹt mội cái qua bầu trời, cho dù là quán quân chương trình tuyển chọn tài năng, cũng không có mấy người lưu lại được. Trong lòng Mao Bất Dịch luôn rõ ràng “Luôn có người đặc biệt hơn, có lẽ sang năm càng có người càng đặc biệt hơn so với tôi.” Cũng may Mao Bất Dịch vẫn có thể đi tiếp, sau khi ra mắt, mấy bài OST phim truyền hình cùng ca khúc quảng cáo trước sau vẫn luôn mang đến cảm giác tồn tại, “Không hỏi” của “Không hỏi đông tây”, “Mục Mã Thành Thị” của “Lão Nam Hài”, “Bất Nhiễm” của “Hương mật tựa khói sương”, “Hương mai như cố” của “Như ý truyện”, “Tiêu sầu” và “Người giống như tôi” trong cuộc thi còn được truyền xướng, không thể nổi bằng khuôn mặt, thì chỉ có thể nổi bằng bài hát. Trong cuộc thi, đối mặt với giả thiết “Nếu như giành được quán quân “Minh nhật chi tử”, Mao Bất Dịch nói “Cuộc thi này có bao nhiêu nát mới để cho tôi làm quán quân.” Một con người trưởng thành như vậy, thông qua chương trình tuyển chọn thần tượng âm nhạc tài năng mà ra mắt, dùng tài hoa và sáng tác giành được thắng lợi, Mao Bất Dịch lại quy những thứ này cho “Vận mệnh đối xử tốt với tôi”. Trong cuộc thi, lộ ra tài năng khiến cậu nhận được chú ý, cũng bị áp lực, sau khi ra mắt Mao Bất Dịch dốc sức để bản thân quen thuộc với sân khấu. Trong “Minh nhật chi tử” mùa 2, Mao Bất Dịch đảm nhận người chủ trì của “không phải người chủ trì”, mỗi lần ở trên sâu khấu đều cực kỳ cứng ngắc đọc quảng cáo, mặc dù xấu hổ nhưng cũng trụ được qua một mùa. Trong “Mùa âm nhạc vô hạn” ngẫu hứng sáng tác, bởi vì lo lắng hợp âm có vấn đề mà trán ứa mồ hôi, cậu biết mình chưa được, cho nên bối rối, sợ phụ kỳ vọng. Ra mắt một năm, album trên mạng âm nhạc Dịch Vân có lượng tiêu thụ đứng thứ nhất, mở buổi lưu diễn, thử làm người chủ trì, sau dáng vẻ nhìn như thuận lợi, cất giấu một Mao Bất Dịch lo âu “Các bạn có thể thích tôi được bao lâu.” Chương trình tuyển chọn tài năng khiến cậu từ một y tá trở thành một thần tượng nổi tiếng ngắn ngủi trong thời gian mấy tháng, quá trình này quá ngắn, khó tránh khỏi có cảm giác không thật. Đối với vẻ bề ngoài của mình, cậu không có bất cứ lòng tin nào, lại ngoài ý muốn thu được một đống fan hâm mộ. Mao Bất Dịch có thể nói là rất không giống một thần tượng nổi tiếng. Không có ưu thế về khuôn mặt, mất khống chế quản lý dáng người, bản thân đối với ngoại hình cũng không có kế hoạch gì, điều cố gắng duy nhất đối với bề ngoài, chính là chỉnh răng. Trong cuộc phỏng vấn trắng trợn nói muốn chỉnh, đáng tiếc công ty không cho. Đại khái công ty cũng không muốn tiêu tiền uổng phí, dù sao đối với Mao Bất Dịch gặp may mà nói, tác dụng của khuôn mặt không lớn lắm. “Minh tinh” “thần tượng” đối với cậu mà nói càng giống như một công việc. Sẽ có “bát quái” hiếu kỳ giới giải trí, sẽ có lúc trong lúc làm việc nghe ngóng thần tượng Tiểu S của mình sống tốt hay không, sẽ lo lắng về sự nổi tiếng của mình… Không biết có phải hay không, Mao Bất Dịch lộ ra nét không hợp với giới giải trí, không chỉ một phỏng vấn hỏi Mao Bất Dịch “Có nghĩ tới sau này không nổi được thì làm sao bây giờ?” “Nếu có một ngày không viết ra được bài hát hay, thì quên tôi đi.” “Chuyện trong cuộc sống, mơ mộng cũng tốt, tình cảm yêu mến cũng tốt, muốn kiên trì thì kiên trì, không thể kiên trì cũng không sao.” Trong buổi lưu diễn “Người giống như tôi” ở Thành Đô, Mao Bất Dịch từng nói một đoạn Có lẽ có một ngày tôi không thể viết ra bài hát có thể cảm động mọi người, có lẽ có một ngày tôi không muốn ca hát, tôi muốn đi bán đồ nướng hoặc là cho thuê nhà, có lẽ có một ngày các bạn cũng phải bận bịu với cuộc sống của mình, không có thời gian để tới. Lúc đó có lẽ tôi đã bị mọi người quên mất, có điều hi vọng lúc đó còn có một ca sĩ, còn có một người viết ra bài hát khiến các bạn cảm động, hi vọng bài hát của người đó còn có thể khiến mọi người cảm nhận được sự dịu dàng của thế giới này. Hi vọng lúc người đó xuất hiện, bạn sẽ nhớ tới “Nhiều năm trước, có một ca sĩ tên là Mao Bất Dịch, anh ta cũng từng viết rất nhiều ca khúc làm cảm động tôi khi còn trẻ.”
mượn mao bất dịch