một tay ôm vợ một tay ôm con
Hai tay anh ôm lấy đôi mông của tôi lúc nào cũng như muốn hẩy hẩy lên, có khi anh bóp mông tôi thật mạnh làm tôi thấy đau quá, nhưng tôi lại thích anh làm như thế. Tôi nằm lim dim, như một con mèo đang hưởng thụ, rên lên những tiếng khe khẽ để kích thích anh thêm.
ĐỌC BÀI - 5:49. Món canh chua là nét văn hoá trong cơm nhà người Việt. Miền Tây - cái nôi của món canh chua, mọi người thường ăn theo đủ cách của riêng mình, cho đủ thứ rau, thay thế đủ thứ nguyên liệu trong nồi. Dù mỗi miền mỗi nàng hậu đặc sản ẩm thực, nhưng
Thầy tôi, những người bạn, vợ con của họ vẫn chờ tôi…. Tôi không khỏi nghẹn ngào khi hôm nay được cảm nhận những tình cảm yêu thương nhất, xuất phát từ chính trái tim của thầy tôi, và những người đồng đội tuyệt vời. Lần đầu tiên trinh phục một vòng Hồ Tây.
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s.
Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình Ngôn Tình điểm Hướng Thanh Lam sau khi tận mắt thấy chồng ngoại tình trên chính chiếc giường của mình, vì quá sốc mà mất đi tiếng nói, mất đi đứa con chưa chào đời. Sau khi hai người ly hôn, cô may mắn tìm được Lưu tủ sách Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn Ngôn Tình điểm Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn thuộc tựa truyện ngôn tình hay xoay quanh về cô gái chính là côn đồ nổi danh gây căm phẫn cho cả thành thị, cô lừa ăn, lừa uống, lừa cả chính đánh Lưu tủ sách Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước Ngôn Tình điểm Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hào môn thế gia, Cẩu huyết, Ngược luyến, Đô thị tình duyênAi ai cũng cho rằng cô chính là người hại chết em gái mình để cướp chồng bởi em gái Lưu tủ sách Vân Long Phá Nguyệt Ngôn Tình điểm Vân Long Phá Nguyệt là truyện ngôn tình hay nói về nàng là người đọc được tâm người khác ,nên bị nghiên cứu….rồi có sự cố ,người thân yêu nhất của nàng Lôi ca ca chết ,nàng xuyên không vào Lưu tủ sách Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch Ngôn Tình điểm Hai thế giới khác nhau tạo nên những con người có hoàn cảnh trái ngược. Đường đường là một người đàn ông được mọi người kính nể bởi anh là con trai của ngài thị đời Lưu tủ sách
Nàng – Diệp An An- thân phận hiện tại là vợ của hắn. Nàng là vợ trên luật pháp, cũng là người vợ duy nhất. Nhưng nàng chỉ là vợ hắn, không phải là người đàn bà của hắn. Nàng biết, hắn không tình nguyện cưới nàng, nàng cũng biết, nàng không phải là người hắn yêu. Trong mắt hắn, nàng chỉ là một người vợ, có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Hắn, Mục nham, chồng của nàng, người chồng hợp pháp của nàng, giám đốc chủ tịch tập đoàn Mục Thị, một thiếu gia quý tộc sinh ra trong một gia tộc vững mạnh, hắn tao nhã, soái khí, bình tĩnh, thành thục. Ông trời tựa hồ quá ưu ái đối với hắn, đem tất cả ưu điểm đặt trên người hắn, ngoại trừ việc hắn cưới nàng- Diệp An An- một cô gái bình thường nhất, không có gì bắt mắt, cho dù có đặt giữa đường cái cũng không ai quay đầu lại liếc mắt nhìn. Chính là, nàng yêu hắn, yêu không vì lý do gì, yêu không oán cũng không hối. Nàng cái gì cũng không muốn, chỉ mong có một chút tình yêu của hắn, chỉ là, nàng hiểu rõ, hắn không yêu nàng, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không. “ Chồng! Em biết em không có tư cách gọi anh như vậy. Chồng! Thực ra, em thực sự rất yêu anh, dù rằng, anh chưa bao giờ yêu em. Chồng, anh có thể không yêu em. Nhưng hãy để cho em yêu anh được không? ………………………. Nam nhân từ phía sau trực tiếp cầm một tờ giấy ném tới trước mặt nữ nhân, nữ nhân run run hai tay tiếp nhận, vừa nhìn thấy nội dung bên trong, nước mắt rốt cuộc nhịn không được bắt đầu rơi xuống “Vì cái gì, vì cái gì muốn ly hôn?” Nàng chính là khóc, không có phát cuồng cũng không ép hỏi, dường như thì thào tự nói với chính mình. “Y Y mang thai con của tôi, tôi không thể làm cho con mình trở thành con tư sinh con ngoài giá thú được.” Nam nhân vô tình nói xong, trên cao nhìn xuống gương mặt đẫm nước mắt của nữ nhân, con ngươi đen thẳm chợt hiện lên một tia do dự, cuối cùng vẫn biến thành một mảnh trầm tĩnh. Nữ nhân tay cầm tờ đơn ly hôn, nhìn ánh mắt bức bách của nam nhân, tay nàng run run, thậm chí, ngay cả cầm chắc cây viết cũng khó khăn, viết ra những chữ run rẩy ngoằn nghèo khó coi… Đi ra cổng lớn, nàng chỉ xách theo một chiếc va ly nhỏ, nhẹ nhàng vỗ về bụng mình “ Thực xin lỗi, cục cưng, là mama vô dụng nguyên văn là mụ mụ nhưng ta thích dùng từ mama hơn, không thể làm cho baba yêu mama được”. …………………………….. “Đưa con cho tôi”. Nam nhân nghiêm mặt, lạnh như băng nhìn nữ nhân đang ôm đứa nhỏ đáng yêu trong lòng. Toàn thân không ngừng run run, nữ nhân ôm chặt đứa nhỏ trong lòng, lui về phía sau, miệng không ngừng nói “ Không phải, nó không phải là con của anh, nó là con của tôi, của tôi”. ………………………….. Khi tôi yêu anh, anh không thương tôi, đến khi anh yêu tôi, thì tôi đã không còn yêu anh nữa. Không ai qui định tôi sẽ vĩnh viễn yêu anh, tình yêu của tôi lúc trước anh không cần. Hiện tại, anh muốn, nhưng là, tôi không thể cho anh. Lúc ấy, anh muốn tôi đi, tôi đi. Giờ anh muốn tôi trở về, thật xin lỗi, đã đi quá xa, trở về không được nữa. …………………………………… Truyện này không phải truyện đầu tiên ta đọc, nhưng là truyện đầu tiên muốn viết về nó, muốn giới thiệu nó tới mọi người Ta không thích nhân vật nữ chính lắm, quá yếu đuối, quá nhu nhược. Gặp ta có lẽ khác. hehe… Nhưng người ngốc thường có phúc của người ngốc, cuối cùng nàng cũng hạnh phúc, cũng được yêu thương. BONUS Nhân vật ta thích là Tề Hạo. Bên ngoài là cực kỳ ấm áp, nhưng nội tâm cực lạnh lùng, tàn nhẫn, cách trả thù cũng quá hay. Bất quá, ta thích ❤ haha. Ta giới thiệu xong rồi, ai muốn đọc vào link này nhé D. Àh, nhớ tôn trọng người dịch, đừng post đi lun
một tay ôm vợ một tay ôm con